

Một tương lai nơi nếp sống phục vụ đến cùng trong yêu thương sẽ toả rạng, nơi ý chí vượt ngưỡng sẽ làm rộng lan nhiều giá trị, nơi tinh thần gieo phúc trọn tâm sẽ mang đến nhiều chúc phúc cho nhiều người.
Ông ấy bảo với tui: "Tiền không là vấn đề. Chú mày sống tử tế thì cứ để chú mày thuê. Khi nào anh phá sản thì anh mới đòi lại". Không có ông ấy, có lẽ tui không buôn bán phát đạt như hôm nay. Nên với cuộc đời này, tui cũng mang ơn nhiều lắm, báo đáp thế nào cũng không đủ. Mà làm người có lẽ chỉ mong mình càng ngày càng giàu để giúp đỡ người khác, chứ ai hy vọng sẽ có ngày mình khó khăn để người ta báo đáp mình đâu?!
-Tô Lan Hương: Giờ anh còn nợ ngân hàng 2 tỷ. Nếu cộng số tiền 15-20 triệu mỗi tháng mà anh bỏ ra cho sọt rau miễn phí của mình suốt 8 năm qua cũng gần bằng số tiền nợ ngân hàng rồi. Người bình thường sẽ lo cho mình trước khi đi lo việc thiên hạ mới phải…?
Minh Râu: Nếu giờ tui có một cục tiền 2 tỷ mà bảo mang đi giúp đỡ người ta thì tui không làm nổi đâu, tiếc tiền lắm. Nhưng nếu mỗi ngày tui cho đi vài trăm ngàn thôi, tui lại thấy hết sức khoan khoái, vui vẻ, vì nó vừa sức mình. Tui chưa giàu, vẫn còn nợ ngân hàng, nhưng chẳng phải vì thế mà không thể giúp người.
Nếu để đến lúc giàu mới giúp người, thì có khi cả đời này đợi hoài, đợi mãi cũng không đợi được. Nên tui chọn làm theo khả năng của mình, không tham vọng gì lớn lao, không hô hào ai làm cùng, chỉ giúp đỡ người xung quanh khó khăn hơn mình… mỗi ngày giúp đỡ chút đỉnh. Chính vì trong khả năng của mình nên tui có thể làm hoài, làm mãi, suốt 8 năm qua vẫn làm được.